(Thơ Nghiêm Thị Hằng)Có…một mùa hoa cải…nở vàng, bên bến sông…em, đang thì con gái…đợi anh, chưa lấy chồng…
Có một mùa hoa cải…nắng vàng trong mê mải…cầm tay, anh bối rối…anh nói lời yêu thương…
Anh nói, rồi anh đi…chiến tranh, không ước hẹn…sợ làm con bướm trắng…thẫn thờ, chiều bên sông…
Thế rồi, thế rồi, em…bao mùa vàng rực nắng…đợi anh, mặc hoa trôi …đợi anh trong khắc khoải…thư đi, không trả lời…Thế rồi, thế rồi, thôi…buồn thương hoa héo hắt…ai cũng bảo, phải quên…em đành bước sang ngang,gửi mùa xuân ở lại…gửi con tim cháy mãi…cho người…mình chờ mong…
em…đã…chờ đợi anh…về ?
sao anh mãi…không…về…?
sao anh mãi…không…về…?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]