.
BÓNG CHIỀU TRÔI
Buồn trông vùn vụt bóng chiều trôi
Bảng lảng mây thu nhuộm tím trời
Bóng xế tuổi đời chồng chất mãi
Sầu sao chẳng dứt mãi chưa vơi !
Hơn nửa đời người ta hạc độc
Một mình bay giữa chốn trần ai
Chiều nay thơ thẩn nhìn hoa cúc
Văng vẳng chợt nghe gió thở dài
Buồn tủi ta về gom tóc rối
Để đem thêu dệt áng thơ chiều
Mơ màng bỗng nhớ môi hoang dại
Để lại trong ta những dấu yêu
Em nợ tình ta trong một kiếp
Câu thề em để gió mây bay
Ta về mấy chục năm tìm lại
Năm tháng phôi pha xóa dấu giày
Cõi tạm trần gian nơi ở trọ
Ngồi buồn thầm đếm bước thời gian
Sực nhìn hoa cúc dần khô héo
Ta biết mùa thu cũng sắp tàn
Trăn trở bước phong trần mệt mỏi
Trải qua dâu bể đã bao lần
Thong thả ta quay về bến giác
Nhẹ nhàng trút bỏ những si sân
Sao ta lại cứ buồn thêm mãi
Buồn thế xem ra ích lợi đâu
Vui lên nào hãy cười thành tiếng
Ta ổn thế nhân cũng bớt sầu
Ai đây tri kỷ với tri âm ?
Ta cũng mỏi mong cũng ước thầm
Bạn hữu vẫn thường hay xướng họa
Chắc là cũng muốn có tình thâm ?
HV & DIZIKIMI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]